Theo kinh phat va cuoc song “tu” là chúng ta hòa giải với người thân, người thương của mình và nói không với những lời mang lại đau khổ cho người khác..

kinh-phat-va-cuoc-song
Kinh phật chữ “Tu”

Chúng ta vốn có sẵn rất nhiều hoa trong vườn tâm của mình. Chỉ cần biết cách tưới hoa là mình chạm vào được những hạt giống tích cực nơi mình và nơi người khác. Cánh cửa tâm thức của người kia sẽ được mở ra. Làm mới chính bản thân mình là rất quan trọng để trị liệu và chuyển hóa bản thân xem ngay tot xau.Tu thực ra đơn giản như vậy đấy. Chúng ta chỉ cần ôm ấp cảm giác của sự cô đơn hay nỗi buồn của mình như người mẹ ôm ấp đứa con. Chúng ta ôm ấp bằng cách theo dõi hơi thở vào và ra, chúng ta theo dõi mỗi bước chân chánh niệm. Chúng ta tu bằng cách tự nhắc tâm mình lắng dịu xuống.

Tu là chúng ta thực tập buông thư: buông bỏ những giận hờn, những phiền não của mình. Chúng ta tự trở về nơi hải đảo tự thân không còn sự tổn thương, sợ hãi, giận hờn. Chúng ta hướng về tâm của mình để được bình an.
Tu là khi có cơn giận, chúng ta nhìn sâu vào cơn giận. Và rồi tự chế tác ra những suy nghĩ có tình yêu thương, cho thân và tâm được nghỉ ngơi ở nơi có tình yêu thương.
Tu là chúng ta thực tập hòa giải với người thân, người thương của mình. Là dùng lời ái ngữ, những lời hay ý đẹp để hòa giải. Chúng ta thực tập nói những lời không mang lại khổ đau, tổn thương cho người kia, không đổ lỗi, không phàn nàn, không la hét.

Khi đã biết tu rồi, chúng ta chủ động hòa giải, ta là người tìm đến người kia trước, chủ động chia sẻ, chủ động xin lỗi. Tất cả cần thực hành chân thành, từ tâm của mình. Trong lúc chia sẻ, chúng ta nhắc lại và nhấn mạnh những điểm tốt của người kia xem tuoi vo chong, những điểm mạnh của họ mà mình trân quý. Người biết tu là tức khắc biết cách dùng giọng nói thật ấm áp, khuôn mặt thật dễ thương, phong cách thật nhiệt tình… thật sự là những hạt giống tốt để làm cho bông hoa – người thương của ta đang héo trở nên tươi.
Tu là chúng ta biết lắng nghe, thậm chí lắng nghe thật sâu sắc, tràn đầy cảm thông. Chúng ta cần lắng nghe với tâm từ bi, lắng nghe mà không phán xét. Nếu trong quá trình lắng nghe bị chạm vào hạt giống tổn thương của mình thì mình nên tạm thời xa người kia và hẹn một ngày khác để chia sẻ.
Tu là cả một hành trình. Chúng ta đang bước trên con đường này, kẻ đi trước người theo sau. Càng tu, tâm ta càng mở càng rộng. Càng tiến về phía trước cái bản ngã càng giảm đi, cái tôi, của tôi càng bớt. Mỗi ngày trôi qua, nếu tu thật sự, chúng ta thấy mình vì chúng sinh nhiều hơn. Và dĩ nhiên thấy hạnh phúc hơn, an lạc hơn.

Nguồn: http://phongthuyphuongdong.vn/