Theo kinh phật, “Nếu không hiểu phật pháp thì chúng sanh oan oan tương báo đến bao giờ mới dứt”..

kinh-phat
Là phúc không phải họa là họa tránh chẳng qua

 

Theo phong thuy, vào đời nhà Thanh, Triệu Đức Phương, cha của ba người con trai, có một cuộc sống rất sung túc. Ông cảm thấy rất may mắn khi ba đứa con của mình Vào lễ mừng tuổi 40 của ông Triệu, ông đã thú nhận với ba người con của mình rằng khi mới bắt đầu khởi nghiệp, ông đã cố ý cân gian để lừa người mua và bán hàng cho mình. Mỗi khi ông mua thứ gì, cái cân sẽ là cân non, và khi ông bán món gì, cái cân sẽ là cân già.
Đó là lý do tại sao ông bán vải bông bị phá sản sau khi ta mua hàng ngàn cân vải bông của ông ấy. Ông ta đã cố gắng một cách tuyệt vọng để cứu vãn nhưng cuối cùng đã chết vì bệnh thương hàn 20 năm trước. Ta vẫn còn cảm thấy có lỗi với ông ấy cho đến tận bây giờ, ông Triệu nói.
Cũng còn có 2 cha con ông bán thảo dược đã mất sau khi ta lừa 2 cha con ông ấy bằng cái cân của ta. Còn có những người khác nữa, nhưng ba người đó là bị lừa nhiều nhất. Kể cả khi ta bây giờ có cuộc sống giàu có và hạnh phúc, mỗi khi nghĩ đến những người đã chết bởi việc làm của ta, ta thấy đầy tội lỗi đến mức không thể ngủ được. Để được thanh thản, bây giờ ta quyết huỷ cái cân này trước mặt tất cả các con, và ta thề là từ nay ta sẽ hành xử trung thực.
Những người con hoan nghênh quyết định của ông. Cha à, đây mới là cách làm đúng. Chúng con hoàn toàn ủng hộ quyết định của cha, một người con hân hoan nói. Thế là ông Triệu ngay lập tức đập vỡ cái cân tội lỗi, giữ lời hứa cư xử trung thực và làm những việc tốt kể từ đó.
Tuy nhiên, không lâu sau gia đình ông Triệu đã gặp bất hạnh. Đầu tiên, con trai cả của ông mất đột ngột do bạo bệnh. Sau đó anh thứ hai cũng qua đời do một chứng bệnh kỳ lạ. Rồi người con thứ ba bất ngờ mang bệnh và mất không lâu sau. Và Khi đó vợ ông đang mang thai.
Trải qua những bất hạnh đột ngột này, ông Triệu cảm thấy rất buồn và mơ hồ.
Khi ta đi lừa lọc người khác, ta sống hạnh phúc với con cái kề bên, ông phàn nàn. Bây giờ ta đang cố gắng hết sức làm người tốt thì những điều không may lại lần lượt kéo đến. Có vẻ như câu thành ngữ Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo là hoàn toàn sai”. Hàng xóm của ông Triệu rất cảm thông cho ông và gia đình.
Một ngày kia, người vợ của ông Triệu trở dạ. Tuy nhiên, sau ba ngày lâm bồn, đứa bé vẫn chưa chịu ra. Các bà đỡ lần lượt được mời đến, nhưng đều vô vọng và không biết làm cách nào.
Ông Triệu ngày càng lo lắng. Đúng lúc đó, một vị đại sư ngộ đạo gõ cửa xin khất thực. Gia nhân của ông Triệu đã cố đuổi nhà sư đi, nhưng nhà sư đã nói rằng ông có phương thuốc đặc hiệu cho gia chủ. Nhà sư ngay lập tức được trọng vọng như thượng khách.
Ta là một nhà sư. Ta đi theo vận mệnh an bài, nhà sư nói với ông Triệu. Sau đó ông đưa cho ông Triệu phương thuốc, và ông Triệu đã sai đầy tớ cấp tốc đưa thuốc cho vợ. Vài phút sau, người hầu báo lại là người vợ đã sinh con trai sau khi dùng thuốc.
Ông Triệu vui mừng. Ông biểu đạt lòng biết ơn đến nhà sư và thết đãi một bữa cơm chay thịnh soạn tối hôm đó.
Trong khi dùng bữa tối, ông Triệu hỏi nhà sư, “Thưa sư phụ, con có thể hỏi ngài một câu mà con thắc mắc từ lâu được không ạ?, và nhà sư gật đầu.
Vừa thở dài, ông Triệu kể với nhà sư: Con thật xấu hổ khi phải nói rằng con lập nghiệp bằng cách dùng một cái cân gian để lừa gạt người khác. Con quyết tâm trở thành người tốt vào năm ngoái và phá hủy cái cân. Tuy nhiên, ngay sau khi con phá cái cân, con bắt đầu gặp hết bất hạnh này đến bất hạnh khác. Con đã mất ba người con trai trong thời gian ngắn chỉ sáu tháng. Thật may là người vợ đã cho chúng con đứa con này. Tại sao con lại có một gia đình hạnh phúc khi con lừa dối người khác, nhưng ngay khi con quyết định làm việc tốt, thì tất cả những bất hạnh này lại gõ cửa nhà con?.
Nhà sư cười to sau khi nghe câu chuyện của ông Triệu, và trả lời lại: Đừng có tự suy diễn mộng tưởng. nhân quả, luân hồi đối xử thực sự là rất công bằng đối với chúng ta”.

Số ông giàu sang do tích lũy phước từ kiếp trước, phước của ông còn rất nhiều nên Ông không cần cân gian thì cũng giàu có. Do những việc làm xấu mà ông đã tích lũy nên phước ông bây giờ đã cạn nên có lẽ ông sắp phải nhận quả báo và những người con của ông là những người ông đã hại họ chết và cả ba người con mang thù hận nên lại đến thế giới này để đòi nợ ông và làm cho ông và gia đình ông phải khốn đốn trăm bề và ông đã được an bài sẽ đau khổ, đói khát mà chết trong vài năm nữa. Tuy vậy, từ khi ông quyết tâm làm điều tốt và vận mệnh đã thể hiện sự thương cảm đối với ông và đã thu hồi lại ba người con ấy. Ông đã có thể thoát khỏi vận mệnh đó”.
Sau khi nghe xong, ông Triệu cảm thấy như vừa tỉnh khỏi cơn mê. Ông cảm tạ nhà sư đã giảng giải cho ông, nhưng ông cũng thắc mắc hỏi nhà sư về đứa con mới ra đời, phải chăng nó cũng đến để đòi nợ.
Tất cả các món nợ đã được trả sau chuỗi bất hạnh mất con vừa rồi”, nhà sư trả lời với một nụ cười. “Đứa cháu của ông đến để đem lại may mắn và hạnh phúc cho gia đình. Nó sẽ được hưởng tiếng thơm bởi vì ông đã quyết định làm điều tốt cho người khác. Đây là phần thưởng giành cho ông vì đã chọn làm điều tốt.
Ông Triệu rất hài lòng và trở nên vững tâm thực thi các điều tốt trong hết phần đời còn lại. Câu chuyện này thể hiện câu nói cổ của Trung Hoa: Nếu một gia đình sống lương thiện nhưng gặp nhiều tai ương, đó có thể là họ đang trả nghiệp quá khứ hay đời trước. Một khi món nợ ấy đã được trả và họ không tạo thêm ác nghiệp thì họ sẽ hưởng một cuộc sống hạnh phúc. Nếu một gia đình sống bất thiện mà họ còn vui sướng thì phước tiền kiếp họ vẫn còn. Nhưng Khi phước tận thì quả báo sẽ đến liền.